Cụ bà ở Trung Quốc tháng nào cũng nhận lương hưu đều đặn nhưng chi tiêu rất hạn hẹp. Tìm hiểu nguyên nhân, nhiều người bày tỏ sự bất ngờ, trân trọng cụ bà hơn.
Mỗi người có kế hoạch chi tiêu khác nhau để đạt được mục tiêu mình đặt ra. Đó cũng là câu chuyện của cụ bà Wu Litian, 91 tuổi, ở Trung Quốc. Dù có lương hưu mỗi tháng, cụ bà không sống trong sung sướng và đủ đầy như người khác. Cuộc sống hiện tại của cụ khiến nhiều người phải bàng hoàng vì chi li, tiết kiệm quá mức.
Trên diễn đàn Toutiao, bài viết kể về cuộc sống của cụ bà Wu Litian nhận được nhiều sự chú ý. Vào năm 2021, trên đường phố Thượng Hải, cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ bất ngờ phát hiện một bà lão chống nạng dường như đang lạc đường trong trời mưa.
Khi lực lượng cảnh sát tới hỏi thăm mới biết rằng cụ không đi lạc, chỉ là đang nhặt nhạnh ve chai kiếm thêm tiền. Hình ảnh cụ bà vất vả ngay cả khi trời mưa cũng mưu sinh khiến nhiều người xót xa.
Hàng ngày, cụ bà được bắt gặp với hình ảnh đi nhặt ve chai về bán, thường chỉ ăn bánh bao và uống nước lọc. Trên người cụ toàn là những món đồ cũ kỹ, giá rẻ, nhiều người đoán cuộc sống của cụ không mấy dễ dàng.
Gây sốc vì mức chi tiêu hẹn hẹp
Khi tìm hiểu, người ta biết được rằng cụ bà Wu Litian vốn không phải người vô gia cư. Từ ngày xưa, cụ đã có công việc ổn định trong 1 đoàn kịch ở Thượng Hải, Trung Quốc. Vì làm việc nhiều năm tại đây nên khi về hưu, cụ bà nhận mức lương hưu khá cao là 10.000 NDT (tương đương 33 triệu đồng/tháng).
Những tưởng người có lương hưu sẽ được sống trong sung túc khi về già, nhưng điều này không đúng với cụ bà Wu Litian. Dù nhận mức lương đủ để sống dư dả hàng tháng nhưng cụ Wu Litian vẫn khiến người ta xót xa khi phải nhặt nhạnh từng chiếc ve chai kiếm ăn qua ngày.
Suốt 36 năm nay, cụ Wu Litian không mua 1 món đồ gì mới. Toàn bộ những bộ quần áo mà cụ mặc đều đã cũ nhưng vẫn không chịu bỏ đi. Hàng ngày, cụ chỉ tiêu khoảng 10 NDT (tương đương 33 nghìn đồng). Đây đều là tiền mua đồ ăn, thức uống chứ không mua thêm bất cứ thứ gì.
Mỗi ngày người ta lại nhìn thấy cụ Wu Litian lang thang khắp các con ngõ nhặt ve chai để kiếm thêm tiền. Số tiền kiếm được từ việc lao động hàng ngày giúp cụ Wu Litian đủ sống qua ngày.
Có lần, người ta còn bắt gặp cụ Wu Litian trả giá khi mua bánh bao. Khi chủ quán báo giá 5 NDT/cái (16 nghìn đồng), cụ đã chê đắt và nhất định không mua. Chứng kiến cuộc sống thiếu thốn và khổ sở của cụ bà 91 tuổi, ai nấy đều thắc mắc tại sao cụ không tiêu số tiền lương hưu mình nhận hàng tháng.
Bí mật cảm động đằng sau mảnh đời nghèo khó
Thực chất, cụ Wu Litian từng trải qua 1 tuổi thơ bất hạnh. Vì mồ côi cha mẹ, cụ bà 91 tuổi phải bỏ học từ nhỏ, sống tạm bợ qua ngày. Thế nhưng, nhờ sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm, cụ Wu Litian khi ấy vẫn còn là 1 đứa trẻ đã được đi học trở lại.
Cụ được ăn học đàng hoàng, cuối cùng có 1 công việc ổn định trong đoàn kịch. Từ đó trở đi, cuộc sống của cụ Wu Litian bớt khó khăn hơn hẳn. Thế nhưng chưa ngày nào cụ nghĩ tới việc tận hưởng cuộc sống mà luôn nghĩ tới cộng đồng.
Châm ngôn sống trong cuộc đời cụ Wu Litian là giữ cho mình 1 trái tim nhân hậu. Khi đã trưởng thành, có công việc ổn định, cụ Wu Litian thường xuyên làm thiện nguyện. Cụ lui tới nhiều ngôi trường ở vùng núi để giúp đỡ các em nhỏ và người dân nơi đây.
Vào năm 2013, khi tới 1 trường học vùng núi Quý Châu, cụ Wu Litian chứng kiến học sinh phải học ở 1 gian phòng tạm bợ, không có cửa kính trong thời tiết giá rét. Vì thế, cụ Wu Litian đã gom hết tiền tiết kiệm của mình để xây dựng 1 ngôi trường mới khang trang cho các em học sinh.
Cụ Wu Litian luôn có 1 mong muốn là trẻ em nào cũng được học hành đàng hoàng, có tương lai tốt đẹp hơn. Năm 2015, cụ còn bán cả căn nhà riêng của mình ở Thượng Hải với giá 5 triệu NDT (16 tỷ đồng) để gửi cho Quỹ Phát triển Thanh niên Thượng Hải và ủng hộ 1 trường tiểu học ở Đức Xương, Giang Tây.
Bà cụ 91 tuổi dùng cả cuộc đời mình để lan tỏa nghĩa cử cao đẹp, ý nghĩa. Cụ không màng tới cuộc sống khó khăn, chật vật của bản thân ở tuổi xế chiều mà chỉ quan tâm tới tương lai của các thế hệ học sinh. Dù có phải đi lang thang kiếm ăn qua ngày, cụ bà Wu Litian vẫn xứng đáng được gọi là “đại gia” đáng kính trọng trong cuộc sống.