Sau hơn nửa năm ở chung cư, đến giờ vợ chồng tôi thật sự hối hận vì đã bán nhà đất để lấy tiền mua chung cư. Chưa kể, vì muốn chuyển chỗ ở nên giờ chúng tôi đang ôm nợ tới gần tỷ đồng.
Dưới đây là bài chia sẻ của chị Lê Thúy Hòa (Hà Nội) về câu chuyện bán nhà đất mua nhà chung cư. Theo chị đây có lẽ là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời mình.
Tôi năm nay 34 tuổi, lập gia đình đã được gần 10 năm. Vợ chồng tôi đều là dân tỉnh lẻ, sau khi học xong thì xin việc làm luôn ở Hà Nội. Có thể nói chúng tôi khá may mắn bởi cưới được một thời gian, hai vợ chồng được hai bên gia đình nội ngoại hỗ trợ tiền mua đất xây nhà ở Hà Nội. Tuy căn nhà chỉ 35 mét vuông nhưng với một gia đình nhỏ như chúng tôi sống cũng thoải mái.
Có nhà, vợ chồng thoát cảnh đi ở trọ, chỉ phải tiết kiệm để trả khoản nợ 400 triệu đồng. Thế nhưng, ở nhà đất được vài năm, chúng tôi bắt đầu thấy nhiều bất tiện. Vì nhà chưa có sổ đỏ nên đi làm thủ tục gì cũng khó khăn, phức tạp, chạy đi chạy lại đến cả chục lần không xong. Trong khi, nhà lại ở mãi sâu trong ngõ nhỏ, mỗi lần muốn đi đâu, gia đình tôi phải đi bộ gần 1km ra đầu ngõ mới bắt được taxi.
Thảm họa nhất là cứ trời mưa lại ngập. Mưa to thì ngập ngõ, mưa kéo dài chút thì ngập hết cả vào nhà, những khi như thế, vợ chồng tôi lại mất cả ngày dọn dẹp, nhiều món đồ vì thế cũng nhanh hỏng. Đến mùa đông ẩm thấp, đồ gỗ, quần áo cất trong tủ mốc meo,…
Bán nhà đất để mua chung cư, thế nhưng gia đình chị Hòa đang phải hối hận vì quyết định này (ảnh minh họa) |
Ngõ nhỏ, nhà nhỏ nên mọi người thường xuyên để xe bên ngoài. Giờ cao điểm đi làm về hay cần đi đâu thì tôi phải luồn lách khá vất vả, nhiều khi còn phải tự xuống dẹp gọn xe họ vào để mình lấy đường cho xe mình đi. Bực mình mà chúng tôi không dám nói vì sợ lời qua tiếng lại với hàng xóm.
Chán cảnh sống nhà đất, muốn đổi sang sống ở chung cư bởi nghe bạn bè đồng nghiệp nói chung cư sống sạch sẽ, văn minh, yên tĩnh,… nên cuối năm ngoái, vợ chồng tôi quyết định bán nhà đất để lấy tiền mua chung cư. Khi đó cũng may, vừa rao bán đã có người hỏi mua luôn với giá 1,5 tỷ đồng, coi như cũng lãi gấp đôi so với lúc mua.
Nhà bán xong, vợ chồng tôi tìm mua căn chung cư cao cấp ngay gần đó. Giá của căn hộ là 2,5 tỷ đồng, diện tích rộng 80 mét vuông (đã có nội thất cơ bản).
Mức giá đó là khá cao so với tài chính của vợ chồng tôi. Số tiền bán nhà chỉ được 1,5 tỷ, tiền tiết kiệm của hai vợ chồng có 300 triệu đồng. Tổng số tiền mới có 1,8 tỷ. Song, chúng tôi vẫn quyết định vay thêm số còn lại để mua nhà chung cư vì khu này giao thông thuận tiện, cũng gần trường học của con cái.
Khi hoàn thành xong nhà, được chuyển vào ở, chúng tôi phải vay tròn 800 triệu. Trong đó, 400 triệu vay ngân hàng, một nửa còn lại vay anh em họ hàng. Chúng tôi tính toán, với tổng thu nhập trung bình được khoảng 30 triệu đồng/tháng, tính ra cũng chỉ vài năm là trả hết nợ.
Có nhà mới đúng theo niềm ao ước bấy lâu nay, song, về ở được nửa năm, chưa kịp sống thoải mái vui vẻ, vợ chồng tôi đã thật sự vỡ mộng với cái gọi là chung cư cao cấp, sống văn minh lịch sự.
Hồi mới về nhà ở, chờ mãi trung tâm thương mại chưa hoạt động. Tầng 1 vẫn như một chiến trường ngổn ngang, giống như khu nhà bỏ hoang, chưa biết bao giờ hoàn thiện rồi đi vào hoạt động. Lúc đó tôi tặc lưỡi thôi chấp nhận vì mình ở trên nhà cũng ít khi xuống dưới sảnh chơi.
Tương tự, hành lang chung cư quá bí, không có khí tươi. Tôi cũng tặc lưỡi bỏ qua, tự an ủi rằng ngày vài lần đi lại ở hành lang, thời gian không đến 10 phút, bí tí cũng chấp nhận được.
Thế nhưng, về ở được 3 tháng, khi thời tiết chuyển sang nắng nóng, cần dùng điều hòa chúng thì tôi bắt đầu chán ngán. Đường ống thoát nước gặp vấn đề, nước thải ở điều hòa không chảy được ra ngoài nên chảy tràn ngược vào phòng. Nhà tôi lại phải gọi chủ đầu tư lên xem xét, lập biên bản. Đục tường ra sửa chữ phát hiện bên thi công quên đặt đường ống.
Khắc phục xong chuyện đường ống điều hòa được một thời gian, chân tường phòng ngủ, nhà vệ sinh bắt đầu xuất hiện hiện tượng thấm nước khiến tường ẩm mốc, loang lổ. Vết thấm nước càng ngày càng lan rộng, gọi điện chủ đầu tư lên làm việc 4-5 lần rồi mà không tìm được ra nguyên nhân để sửa. Mới đây, cánh cửa ra ban công phụ sau một trận gió mạnh đã bị đổ sập, kính vỡ bắn tung tóe, may mà khi ấy cả nhà không ai đứng ở khu vực đó, không thì lại bị thương.
Đó là chưa kể, ngày nào cũng 2 lần tắc thang máy, tình trạng giống hệt như tắc đường. Những lúc như thế, chờ cả nửa tiếng đồng hồ không có thang di chuyển. Nhiều khi tôi phải chấp nhận đi thang bộ 15 tầng để xuống tầng hầm lấy xe đi làm cho kịp giờ.
Nhìn căn hộ chung cư cao cấp chúng tôi bỏ gần tiền tỷ ra mua mà chẳng khác nào căn nhà đất chúng tôi đã từng sống.
Chi phí cho dịch vụ chung cư thuộc diện đắt đỏ hơn những khu chung cư khác rất nhiều. Nhưng đổi lại, dạo này, chúng tôi còn sống trong tình trạng bất an khi chung cư xảy ra vụ cháy nhỏ nhưng chuông báo cháy nhiều tầng không hoạt động, thang thoát hiểm không có đèn điện. Tầng hầm gửi xe liên tục xảy ra mất trộm.
Cách đây nửa tháng, xe máy của tôi bị trộm cạy lấy mất ắc quy, IC. Tình trạng này diễn ra liên tục, nhiều cư dân than thở vì chuyện mất cắp. Khi yêu cầu ban quả lý kiểm tra camera thì nhận được câu trả lời “không check được vì camera chưa hoạt động”.
Sống ở chung cư một thời gian, tôi ngẫm ở chung cư mà như thế này thì không khác gì nhà đất. Vợ chồng tôi thật sự hối hận vì quyết định bán nhà đất mua chung cư. Giờ muốn quay lại mua nhà đất cũng không thể, bởi chúng tôi đang ôm khoản nợ gần tỷ đồng, thử rao bán nhà cũng chỉ được giá khoảng 2,1 tỷ, tức nếu bán lỗ mất khoảng 500 triệu đồng so với lúc mua.
Thực ra, tôi nghĩ chung cư cũng có chỗ này chỗ kia, không phải nơi nào cũng giống nhau. Thế nên, dù quyết định mua nhà đất hay chung cư thì khi mua mọi người nên tìm hiểu kỹ, đừng vội vàng như vợ chồng tôi để rồi hối hận thì đã muộn.