Đánh liều mua nhà khi chỉ có 33 triệu đồng cặp vợ chồng vẫn cố gắng vay mượn khắp nơi để mua được căn nhà cho riêng mình.
Năm 2008, trong cuộc khủng hoảng tài chính, giá bất động sản liên tục chạm đáy. Thời điểm đó, công ty tôi nhiều người cũng muốn mua một căn nhà mặt đất hoặc căn hộ nhỏ cho riêng mình. Thế nhưng, không phải ai cũng dám “đánh liều” bỏ số tiền lớn để mua nhà, đặc biệt trong giai đoạn kinh tế còn nhiều khó khăn.
Ấy vậy mà trong nhóm đồng nghiệp của tôi khi đó có một người đàn ông không có tiền. Nhưng anh ta dám vay mượn đến 90% để tậu một căn nhà.
Vợ chồng anh ta đều là cán bộ cấp trung trong công ty, lương tháng chỉ hơn 5,000 NDT (~16 triệu đồng). Nếu biết sống tằn tiện, mỗi tháng gia đình anh có thể tiết kiệm được ít nhất 2,000 NDT (~6 triệu đồng), cứ như thế mỗi năm sẽ để dành được từ 20,000 NDT – 30,000 NDT (67 triệu – 101 triệu đồng).
Tuy nhiên, anh ta là kiểu người tiêu xài hoang phí, thích uống rượu và tiêu sạch tiền vào các thú vui. Kết quả là cho đến năm 2008, số tiền tiết kiệm của vợ chồng họ chỉ vỏn vẹn 10,000 NDT (~33 triệu đồng). Chứng kiến giá bất động sản ở thành phố Hạ Môn giảm xuống còn 150,000 NDT (~505 triệu đồng) gồm cả tiền đặt cọc và tiền mua nhà, anh ta đã đặt quyết tâm mua chúng.
Ảnh minh hoạ
Sau cùng, không biết lấy “dũng khí” ở đâu, hai vợ chồng họ nảy sinh ý tưởng vay tiền từ đồng nghiệp. Vậy là sau quãng thời gian mua nhà, anh ta tìm đến từ lãnh đạo, quản lý cùng cấp và cả cấp dưới để vay tiền, mỗi người vay từ 3,000 – 5,000 NDT. Thiếu bao nhiêu, vợ chồng anh ta đi vay thêm người thân, cuối cùng gom đủ 150,000 NDT để trả tiền nhà.
Thời điểm bấy giờ, có nhiều người trong công ty chúng tôi cho rằng họ thật dũng cảm, dám mua nhà mà không cần đắn đo quá nhiều về tình hình tài chính. Mặt khác, cũng có không ít kẻ lén lút mắng anh ta không biết xấu hổ. Bởi lẽ họ nói anh ta đã mua được nhà, nhưng thực tế lại vay mượn khắp nơi đến hơn 90% giá trị bất động sản.
Sau này, khi nói chuyện với anh ta, tôi mới biết để mua được nhà đó, họ đã rơi vào tình cảnh khó khăn. Trước đó, do đã vay mượn khắp nơi để mua được căn hộ nên giờ đây họ không còn tiền để trang trí và mua nội thất mới. Ngoài ra, vợ chồng anh ta cũng bắt đầu học cách sống tiết kiệm, cố gắng dành dụm 3,000 NDT mỗi tháng để trả nợ.
“Bây giờ tôi không dám chơi trò cá cược mua vui. Chúng tôi chỉ lo mang bệnh, không dám đi đâu, không dám tiêu xài hoang phí, chủ yếu là sợ tốn tiền”, anh ta nói.
Ảnh minh hoạ
Quả thật là từ thời điểm mua nhà, đồng nghiệp tôi đã chăm chỉ làm việc và biết tiết kiệm để lo nghĩ cho tương lai hơn. Cuối cùng sau 7-8 năm, vợ chồng anh ta đã trả hết tất cả khoản nợ. Ở thời điểm hiện tại, anh ta tiết lộ giá trị căn hộ của mình đã lên đến 1,2 triệu NDT (khoảng 4 tỷ đồng), gấp 8 lần giá tiền mua nhà.
Bấy giờ nhiều đồng nghiệp trong công ty tôi đồng loạt ca ngợi anh ta có tầm nhìn, còn trách bản thân năm xưa không có đủ dũng khí. Nhìn giá đất của Trung Quốc không ngừng tăng cao, họ than trách không biết bao giờ bản thân mới thoát cảnh đi ở nhà thuê, có ngôi nhà của riêng mình. Đương nhiên, cũng còn không ít ý kiến chỉ trích người đàn ông. Chứng kiến anh ta và vợ chắt bóp chi tiêu trong nhiều năm, có người cho rằng mua nhà dù có được giá hời đến đâu, có cần thiết phải sống khổ sở như thế không?
Dẫu sao đây cũng chỉ là ý kiến của đồng nghiệp trong công ty tôi mà thôi. Còn về phía vợ chồng đồng nghiệp kia, họ đang bận “ăn mừng” vì thành quả tiết kiệm sau 7-8 năm rồi.